MẸ CHỈ CÓ MỘT LẦN TRONG ĐỜI
Nếu một ngày con thấy mẹ già đi
Và phản ứng mỗi lúc càng chậm chạp
Hãy kiên nhẫn, xin con đừng gấp gáp
Cố gắng và thông cảm mẹ nhé con!
Nếu một ngày mẹ chẳng chịu ăn ngon
Không phân biệt đồ ăn dơ vừa nhặt
Và quần áo, không khả năng tự mặc
Con đừng cười, đừng cười mẹ nghe con
Con nhớ không? khi con tuổi còn non
Mẹ đã mất bao năm tròn dạy bảo
Dạy con cách ăn mặc cần chu đáo
Nên đừng cười, đừng nhạo mẹ con ơi
Đừng giận mẹ, khi nói mãi một lời
Cứ lập lại những chuyện thời xưa ấy
Lúc thuở bé con cũng như thế đấy
Bắt mẹ ngồi kể chuyện cổ tích xưa
Tay mẹ còn ru chiếc võng đong đưa
Đến khi con say sưa vào giấc ngủ
Nếu tiểu tiện mẹ không còn tự chủ
Xin con đừng ủ rũ vẻ gớm ghê
Vì khi xưa mẹ nào có trách chê
Chẳng gớm ghiết và không hề khó chịu
Nếu một mai mẹ vẫn còn nũng nịu
Mẹ cố tình không chịu tắm con ơi
Mẹ xin con, xin con chớ nặng lời
Đừng lớn tiếng, và buông lời chua xót
Con lúc bé mẹ luôn dành dỗ ngọt
Dỗ con vào tắm rửa, nhớ hay không?
Nếu ra đường mẹ lỡ bước quên trông
Và quên mất đường về nhà con trẻ
Con hãy nhớ, hãy nhớ đi tìm mẹ
Đừng phớt lờ, để mẹ thấy chơi vơi
Cũng như con thuở nhỏ cứ ham chơi
Cũng quên lạc đường về như thế đấy
Nhớ khi ấy mẹ âu sầu biết mấy
Chạy kiếm tìm, sợ lạc mất con thơ
Nếu mai này, mẹ trở nên ngu ngơ
Và vô ý vụng về làm vỡ bát
Đôi tay mẹ sẽ mất tầm kiểm soát
Xin con đừng nộ nạt mẹ con nha
Mẹ mong rằng con có thể bỏ qua
Và tha thứ cho tuổi già của mẹ
Hãy kiên nhẫn, dịu dàng và chia sẻ
Đừng nặng lòng khiến mẹ thấy cô đơn
Nụ cười này vẫn vậy mẹ cho con
Tình thương ấy mẹ không hề thay đổi
Dù cho mẹ phải chịu muôn ngàn tội
Mẹ bằng lòng đánh đổi hết cho con
Nếu ngày mai, thân thể mẹ héo mòn
Đôi chân mẹ sẽ không còn bước nổi
Chậm thôi con, dù bóng trời ngã tối
Mẹ già rồi không vội được con ơi
Con nhớ không, những bước chân đầu đời
Con chập chững, mẹ dìu từng bước một
Thấy con ngã, mẹ muôn phần xót ruột
Mẹ già rồi dễ ngã lắm con ơi
Mẹ xin lỗi, nếu mai con mồ côi
Vì không thể cả đời bên con được
Mẹ cảm thấy sức khỏe càng suy nhược
Đã bao lần mẹ vấp trượt đôi chân
Con biết không mẹ chỉ có một lần
Và duy nhất một lần thôi con nhé
Lỡ mai kia bên con không còn mẹ
Phải tự mình thật mạnh mẽ nghe không?
Mẹ hoá thân thành một đoá hoa hồng
Hoa hồng trắng con cài lên áo chiếc
Màu tiếc nuối nhưng rồi con sẽ biết
Sẽ biết rằng: mẹ ở mãi trong con!
Bút Danh: Nhiên Đăng
Dâng tặng Vu Lan một bài thơ về mẹ!
Chùa Bửu Linh